Sự tĩnh lặng, tính không và Zezro đều là tự tính tồn tại của mọi sự vật hiện tượng trong vũ trụ. Tự tính là sự hoàn hảo và cân bằng nhất.
Tĩnh lặng là ngôn ngữ của tâm hồn.
Tính không khác trống rỗng.
Zezro là gì?
Sự tồn tại là gì?
Tự tính là thuộc tính tự có, không sinh ra và cũng không mất đi, không sinh không diệt.
Giả định 1: Có một vũ trụ vô hạn chứa vô số vũ trụ hữu hạn mà 1 trong số đó là vũ trụ chứa thiên hà Milky Way mà chúng ta đang sống.
Giả định 2: God và Vũ trụ vô hạn ở trên là một.
Vậy tự tính của God cũng chính là tự tính của vũ trụ vô hạn -> tự có, không sinh không diệt, không có khởi đầu và không có kết thúc.
Mọi tự tính của sự vật hiện tượng chứa trong vũ trụ vô hạn đều xuất phát từ 1 gốc và chỉ một tự tính.
Sự tĩnh lặng nói về tự tính của tâm con người. Nếu tâm con người được trả về với tự tính của nó tức nó được hòa mình vào tự tính chung của vũ trụ. Khi đó tâm trí con người đạt được sự bình an và an lạc tuyệt đối. Bởi vì không có ai tâm tĩnh mà loạn tâm cả. Tâm chúng ta xao động bởi vì chúng ta đặt bất kỳ tạp niệm (dù nhỏ) vào nó.
Tính không là 1 khái niệm rộng lớn hơn bao gồm cả vạn vật trong vũ trụ (trong đó có con người). Do đó sự tĩnh lặng là 1 phạm trù nhỏ hơn của tính không.
Zezro và Tính không là một. Zezro chỉ là 1 sự phân tích, phân loại chi tiết của tính không theo góc nhìn gần hơn với khoa học. Tương tự khi ta nói về God thì rất trừu tượng và gần như mặc định tin, không thể đụng đến. Nhưng khi nói về Vũ trụ vô hạn thì ta dễ đối diện trực tiếp hơn và mọi giải thích đều đến gần với khoa học hơn. Đây chỉ là tên gọi theo cách tiếp cận.
Tự tính luôn hoàn hảo và cân bằng tuyệt đối. Vì vậy tự tính của vũ trụ vô hạn và vạn vật tồn tại trong nó luôn hoàn hảo và cân bằng tuyệt đối.
Ta không cần đặt hay thêm bớt vào để tự tính đó hoàn hảo hơn. Mọi mong muốn đặt hay thêm vào của con người dù là nhỏ nhất đã đánh mất sự hoàn hảo đó.
Ví dụ: Tự tính của nước là hoàn hảo và tinh khiết. Nếu ta thêm vào nước bất cứ tạp chất gì khác thì nước đó đã không còn tinh khiết và hoàn hảo.
Tự tính bầu trời, hoa cỏ, chim chóc, sông núi...đều tự nó cân bằng và hoàn hảo. Tự tính của mỗi con người cũng vậy.
Dục vọng, kỳ vọng (tham) trong chính mỗi con người đã làm đánh mất sự cân bằng đó, dù là nhỏ nhất.
Nhân chi sơ tính bản thiện hay nhân chi sơ tính bản ác đều đã đặt quan điểm và sự kỳ vọng của con người vào. Do đó khi mỗi người có quan điểm khác đi thì gây ra tranh cãi.
Tự tính của con người ban đầu hay của vạn vật đều là chính nó và không có phân biệt thiện hay ác.
Vậy dục vọng và tham có phải là tự tính của con người -> thiện hoặc ác?
Mọi sự vật hiện tượng, năng lượng - khối lượng, đến thiên tai, bệnh dịch...đều là hệ quả tất yếu của sự vận động, thay đổi, phát triển, lụi tàn, sinh diệt do có sự sai khác với tự tính ban đầu.
Do đó, dục vọng và tham cũng vậy -> do sự thay đổi sai khác với tự tính ban đầu.
Tìm về tự tính ban đầu của mỗi người chính là sự kết nối, hòa vào tự tính chung của vũ trụ -> tìm được sự hoàn hảo và cân bằng tuyệt đối.
Muốn có nước tinh khiết nhất thì ta phải lọc bỏ tạp chất. Muốn tìm về tự tính của mỗi con người thì bước đầu tiên ta phải biết lọc bỏ, buông bỏ dần các dục vọng (tham chấp). Đó chính là lớp cặn dày nhất.
Sang Do (Dec 20, 2021)